Unmei
Unmei – Tương Tư Tử
Unmei hay còn gọi là “Định Mệnh” mang mùi hương của đậu đỏ. Và người ta gọi hạt đậu đó là tương tư tử, hạt đỏ của nhớ nhung. Nhỏ bé như giọt máu khô nhưng gói trong mình cả ngàn năm khắc khoải. Ai trao ai một nắm đậu đỏ cũng là trao cả cõi lòng, lời thề thì thầm, nỗi niềm chẳng nói thành câu.
Đến Thất Tịch, mưa ngâu lại rơi. Người ta bảo đó là nước mắt của Ngưu Lang và Chức Nữ, gặp nhau một đêm rồi vội chia lìa. Tình yêu ấy đẹp nhưng cũng lỡ dở. Giống như hạt tương tư tử, vừa ngọt bùi, vừa cay đắng, vừa ấm áp, vừa xót xa.
Unmei khởi đầu bằng mùi đậu đỏ rang nóng, từng hạt vỡ ra dưới lửa, tỏa hương bùi ngậy và khói ấm thoảng quanh. Hơi khói ấy không gắt, chỉ se se, để lại dư vị như tiếng lửa reo và mùi thơm quen thuộc của đậu. Khi khói lắng xuống, hương đậu chín mềm hiện ra, ngọt dịu và thanh thản, vấn vương trong ký ức như một bát chè đậu đỏ trong chiều mưa ngâu.
Có khi, ngồi trước bát chè đậu đỏ, trong lòng bạn bỗng dấy lên một niềm mong chờ lặng lẽ. Vị ngọt tan nơi đầu lưỡi không chỉ là vị của đậu, mà còn là lời ước thầm. “Định Mệnh” không chỉ giữ nỗi buồn trong tim mà còn thắp lên một tia sáng âm thầm, rằng giữa muôn ngàn lỡ dở, trái tim vẫn biết cách tìm đến một hạnh phúc thuộc về mình.