Dạ Yến
Dạ Yến - Ngự Tửu Dư Hương
Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, hương trầm len theo làn gió đêm, tôi biết mình đã lạc vào một đêm Dạ Yến. Dưới ánh đèn lồng lụa vàng ấm, nền gạch hoa cổ loang loáng bóng người hầu qua lại. Ánh nến vỡ thành trăm mảnh sáng trên mâm vàng bạc, và đâu đó, tiếng đàn tỳ bà rót thẳng vào chén ngự tửu sâm còn ấm trong tay.
Khoảnh khắc vừa chạm vào Dạ Yến, tôi hiểu vì sao nó không phải mùi hương dành cho số đông. Mở đầu là một hít thật sâu, cay ấm của quế và rượu sâm tửu, khác biệt đến mức có người nhận ra ngay, có người lại chỉ thấy thoáng qua như một ẩn ý. Với tôi, hiếm có mùi hương nào dám chọn sâm làm linh hồn, và Dạ Yến đã làm nó trở nên mềm mại mà vẫn kiêu kỳ.
Nếu chú tâm kỹ, bạn sẽ nhận ra nốt thuốc Bắc dày dặn, như được chưng cất từ loại ngự tửu chế theo Minh Mạng thang, quyện cùng thảo dược quý của đất Việt. Khi hơi men lắng xuống, hương gạo bắt đầu khẽ lan từ những chiếc bánh truyền thống: vị ấm của bánh gừng, độ bùi ngọt của bánh phục linh, sự thanh khiết của chè sen. Tất cả hòa vào nhau, gói trọn bản giao hưởng ẩm thực cung đình trong một hơi thở.
Khi bữa tiệc khép lại, gỗ đàn hương và nhựa thơm đọng lại nơi đáy mũi, tạo dư hương mượt mà và da diết. Với tôi, đó là khoảnh khắc ánh đèn đã tắt, nhưng dư âm của một đêm Dạ Yến vẫn còn, trong lòng vẫn còn nguyên cảm giác say men, say hương và say cả câu chuyện vừa trải qua.
Hương đầu: Vải trạng, Vỏ quế, Sâm Tửu
Hương giữa: Gạo, Bánh gừng, Bánh phục linh, Chè sen
Hương cuối: Gỗ đàn hương, Nhựa thơm, Cỏ hương bài